Đối với hình thức kinh doanh truyền thống thì bất kỳ sản phẩm nào nó cũng được xuất xưởng từ một nhà máy.
Ví
dụ đối với những sản phẩm nhập khẩu thì nó sẽ được nhập về bởi một công
ty nhập khẩu, từ đó được phân phối đến các đại lý khu vực - Đại lý bán
sỉ - rồi đến các cửa hàng bán lẻ. Chúng ta là người tiêu dùng đơn thuần,
chúng ta sẽ mua hàng trực tiếp tại các cửa hàng bán lẻ.
Để
kiếm được lợi nhuận thì các nhà kinh doanh thường tăng giá ở các khâu
trung gian. Thông thường các khâu này chiếm từ 30% - 40% giá bán ra của
một sản phẩm.
Bên
cạnh đó người tiêu dùng còn phải gánh chịu một khoản chi phí khác nữa,
đó là chi phí dành cho quảng cáo, tiếp thị, tuyên truyền và khuyến mãi.
Khoản chi phí này cũng rất đáng kể, thường chiếm khoảng 40% giá bán ra của một sản phẩm.
Ví
dụ như chi phí quảng cáo trên Tivi vào giờ cao điểm với khoảng thời
gian 30 giây là 21 triệu đồng. Mà theo các nhà tâm lý thì một mẫu quảng
cáo muốn tạo được ấn tượng nơi người xem thì thường xuyên phải được
quảng cáo từ 4 - 10 lần trong 1 ngày và kéo dài liên tục trong nhiều
tháng. Như vậy chi phí cho quảng cáo rất lớn cộng với việc tăng giá ở
mỗi khâu trung gian đã đẩy giá thành tăng lên từ 70-80%, trong khi giá
thành sản xuất ra một sản phẩm tại nhà máy thường chỉ chiếm từ 20-30% mà
thôi, nhưng Người tiêu dùng chúng ta luôn phải mua với 100% giá thành,
nên dù muốn hay không cũng vẫn phải gánh chịu khoản chi phí này.
Xin
đưa ra một ví dụ cụ thể: 1 chai nước ngọt sản xuất ra tại nhà máy, giá
thành sản xuất thực chất chỉ có 400đ, nhưng tại các tiệm ăn hoặc các
tiệm tạp hóa chúng ta vẫn phải trả với giá từ 2000 - 3000đ tuỳ theo mỗi
nơi.
Tại
sao lại có sự chênh lệch như vậy. Đó chính là do chi phí quảng cáo cộng
với việc tăng giá ở các khâu trung gian đã đẩy giá lên.


Còn hình thức kinh doanh theo mạng là sao?
Thì
sản phẩm cũng được xuất xưởng từ một nhà máy, sau đó được phân phối bởi
một công ty tiêu thụ. Từ công ty này hàng hóa sẽ được phân phối trực
tiếp đến tay người tiêu dùng không qua bất cứ một chi phí quảng cáo hay
một khâu trung gian nào cả.
Chúng
ta là người tiêu dùng đơn thuần, ngoài việc có được một sản phẩm tốt để
bảo vệ và nâng cao sức khỏe cho người thân và gia đình, chúng ta thì
chúng ta còn có 1 quyền gọi là quyền kinh doanh.
Công
việc kinh doanh của chúng ta cũng rất là đơn giản, sau khi dùng sản
phẩm, cảm nhận thấy sản phẩm thực sự tốt và chất lượng thì chúng ta chia
sẻ lại cho người thân, bạn bè, đồng nghiệp và hàng xóm của chúng ta.
Những
người chịu đi chia sẻ như vậy gọi là Nhà Phân Phối Và những người này
cũng có mối quan hệ của họ, họ lại tiếp tục chia sẻ cho người thân, bạn
bè, đồng nghiệp và hàng xóm của họ, và vô hình chung một hệ thống mạng
lưới tiêu thụ đã được hình thành.
Công
ty sẽ tiết kiệm từ những khâu quảng cáo và những khâu trung gian này
gởi lại cho những người tham gia giới thiệu bằng hình thức phần trăm (%)
hoa hồng.
Bên cạnh đó người dùng sẽ được sử dụng sản phẩm ở mức giá thực.
Thực
tế nói trên lý thuyết đây là một hình thức kinh doanh rất tốt và có lợi
về nhiều mặt, nhưng VN hiện nay nhiều doanh nghiệp đã dùng hình thức
kinh doanh này để lừa đảo khách hàng vì họ bán theo kiểu sản phẩm không
chất lượng nên không thể quảng cáo, vì thế chỉ còn cách bán theo giới
thiệu và chia hoa hồng.
Như
vậy những người bán hàng thường dùng người quen của mình để bán sản
phẩm và vô tình một cách nào đó gây hại cho chính người thân của mình vì
chưa hiểu rõ kỹ về sản phẩm.
Hy vọng những cái hay cái đẹp sẽ được áp dụng một cách đúng với bản chất của nó.

Sưu tầm
KDTM & Hình tháp ảo
KDTM
ngày càng phát triển rộng rãi, được nhiều người ngưỡng mộ đồng thời
cũng không ít người phản đối. Một trong những nguyên nhân phổ biến dẫn
đến nghi ngờ hoặc phản đối chính là sự lẫn lộn giữa KDTM, dạng kinh
doanh hợp pháp với hình tháp ảo là dạng lừa đảo đang bị cấm ở tất cả các
nước trên thế giới. Cả hai kiểu đều sử dụng sức mạnh của cấp số nhân,
nghĩa là mạng lưới càng về sau càng rộng ra. Cả hai đều có dòng tiền từ
dưới lên và dòng giá trị khác từ trên xuống..
Điểm
khác nhau cơ bản chính là ở chỗ này. Nếu như trong KDTM, giá trị đi
xuống là sản phẩm hoặc dịch vụ có chất lượng cao, mang lại giá trị đích
thực tương xứng với đồng tiền bỏ ra thì trong hình tháp ảo, giá trị đi
xuống là một giá trị ảo chỉ có giá trị tạm thời trong nội bộ hình tháp
hoặc không có giá trị gì, cũng có thể là một giá trị có tác dụng nhỏ
hơn, không tương xứng với đồng tiền bỏ ra. Trong hình tháp ảo, mọi người
tham gia chỉ mục đích có mã số hoạt động, giới thiệu người khác mà
không quan tâm đến sản phẩm có hiệu quả hay không. Chính vì thế thu nhập
của người vào trước chỉ có thể dựa trên đóng góp của người vào sau. Đây
là hình thức lừa người lân cận và đến một lúc nào đó thì tan vỡ.
Trong
KDTM, người ta thường nói nhiều về luân lý, nhân cách, ý chí. còn trong
hình tháp ảo người ta thường đưa ra những lời hứa hẹn làm giàu nhanh và
dễ dàng. Có nhiều công ty lợi dụng hình thức KDTM để che đậy hình tháp
ảo của mình một cách tinh vi, ở đây chúng ta cần tỉnh táo để phân biệt
giữa thật và giả. Trước khi bắt tay tham gia vào một công ty KDTM nào,
để phân biệt giữa công ty KDTM thật và công ty ảo bạn cần phải xem xét
những khía cạnh sau:
1a. Đóng góp bắt buộc ngay lần đầu tiên vào công ty là bao nhiêu?
Nếu
cao hơn 2 triệu đồng thì bạn phải cẩn thận. Tuy nhiên có nhiều công ty
kinh doanh những mặt hàng cao như hàng điện tử, bảo hiểm. khi đó cần xem
xét tiếp khía cạnh thứ hai.
1b. Bạn sẽ nhận được hàng có giá trị như thế nào từ số tiền bạn bỏ ra?
Nếu
bỏ tiền ra chỉ để được tham gia vào công việc mặc dù sản phẩm có giá
trị rất thấp, không tương xứng với đồng tiền bỏ ra thì đó là hình tháp
ảo. Nếu hàng bạn nhận được không thể bán được ra thị trường thì đó không
phải là hàng đúng nghĩa và bạn bị rơi vào hình tháp ảo.
1c. Bạn bán được hàng của mình trên thị trường với giá bao nhiêu?
Nếu
bạn mua hàng để tham gia vào công ty KDTM sau đó đem hàng đó bán ra thị
trường nhưng thị trường chỉ chấp nhận với giá thấp hơn giá mua sỉ tại
công ty, tức là bạn không thể thu lại được số tiền bạn đã bỏ ra thì có
nghĩa bạn đang tham gia vào công ty hình tháp ảo.
1d. Có ai tham gia mạng lưới chỉ để sử dụng hàng, không với mục đích kinh doanh không?
Nếu
có thì đó là việc bình thường, còn nếu mạng lưới toàn những người mua
hàng không với mục đích sử dụng thật sự mà chỉ để lĩnh hoa hồng thì đó
là hình tháp ảo.
1e. Tiền hoa hồng lấy từ đâu ra?
Đây
là câu hỏi rất quan trọng. Tiền hoa hồng chỉ có thể có khi hàng được
bán đến tận tay người tiêu dùng cuối cùng, lúc mà người tiêu dùng bỏ
tiền ra để mua sản phẩm tương xứng với đồng tiền của họ. Nếu khác đi thì
đó là hình tháp ảo.
1f. Tính dân chủ trong doanh nghiệp?
Trong
chính sách hoa hồng phải nói lên được việc bạn vào sau vẫn có thể có
thu nhập cao hơn người vào trước nếu bạn cố gắng và nỗ lực nhiều hơn,
ngược lại thì đó là hình tháp ảo. Có những sơ đồ mà người vào trước mời
gọi người khác tham gia, khi mạng lưới phát triển ra, sau đó không cần
làm gì cả nhưng hàng tháng vẫn được nhận hoa hồng, đó chính là những
công ty kinh doanh ảo.













Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét